Đuyên Hồng

MỘNG - THẬT

Chiều tàn nhặt vội cánh hoa
Tưởng như là quà ngọn gió
Bài thơ người viết hôm qua
Ta ôm mộng dài trăn trở
 
Ừ thì… người viết thơ chơi
Sao ta ngày đêm mong đợi
Thơ người ghép chữ cho ai
Hay ngọn lửa lòng đang gọi?
 
Đúng sai cũng là mây khói
Tình thơ đâu dám mong nhiều
Vui cho, buồn ta lại gói
Đêm về… đếm chữ… mà yêu…
 
Cứ tin mộng mơ là thật
Cho ngày bớt chút chơi vơi
Bên người, mơ ta lẩn quất
Lật lờ con chữ tìm vui…
 
Ồ sao! Ta mong người nhỉ
Phải chăng lỡ nhớ vần thơ
Hay nghe những lời người kể
Ta đành một kiếp mộng du…
Đuyên Hồng 

Được bạn: vdn 25.7.07 đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "MỘNG - THẬT"